1. Mình đi safari 5 ngày, qua 2 vườn quốc gia và 1 khu bảo tồn. Ngồi trên xe, cầm ống nhòm xem vào đoán xem có báo trên cây này, sư tử xa xa ở bụi kia không. Ăn đủ ngày 3 bữa, cắm trại ngủ lều chung với thú. Đêm đầu bác người Mỹ gốc Ấn đi cùng đoàn còn nghe tiếng linh cẩu vây quanh lều. Tài xế chở đoàn mình 6 người cũng dặn dò không nên để thức ăn trong lều. Trong khu vực hoang dã, thú hoang có thể ngửi được mùi thức ăn và rờ tới. Bác vừa cười vừa mếu, sáng hôm sau kể lại và thắc mắc phải chăng tụi cẩu thích chai Pepsi Diet của bác.
2. Mình chọn báo săn là con vật yêu thích vì đọc sơ sơ trước khi đi, thấy nói về sự nhanh nhẹn và cấu trúc cơ thể đặc biệt của loài này.
Nhưng hôm cuối mình lại chọn voi là con vật yêu thích. Mấy hôm đầu tài xế cũng có nói voi có trí nhớ rất tốt, đa số các con đường ở châu Phi là đường voi đi, người ta mở đường lần theo dấu vết đó. Mình cũng không để ý lắm cho tới khi đến vườn quốc gia hồ Manyara. Xe bọn mình dừng lại để một đoàn voi băng qua. Có người trong đoàn mình làm rớt đồ, tạo ra tiếng động lớn. Con voi to nhất dừng lại. Chú lái xe bảo mọi người trong xe im lặng và ngồi xuống. Con voi lớn nhất từ từ bước qua, nhìn qua cửa sổ xe mình với ánh mắt dò xét. Khi đoàn voi đã đi khuất rồi, chú tài xế mới nói có thể vì chị Trung Quốc trong đoàn mặc đồ quá sáng, mấy con voi tưởng là người Masai nên dè chừng.
Ngày hôm đó mình còn thấy một đàn voi khác. Không như mấy con thú khác ngơ ngơ trườn tới trước xe jeep để có bóng râm cho dân tình chụp hình, hoặc thấy mờ tỏ chiếc xe và đoàn người rồi chạy cụp đuôi, mấy con voi đang bước đi, thấy xe chạy qua thì dừng lại như nhường đường cho người qua. Ngay lúc đó, mình cảm thấy vô cùng bất ngờ (và nể phục), có cảm giác voi đang đối xử bình đẳng với người như chủng loài của nó.
Hôm nay, mình có tiết mục giáo dục National Geographic với Ti. Ti cho xem thêm clip về voi mới sinh. Con voi con được cả đàn vây quanh, lấy cái vòi đẩy đẩy. Rồi cả Ti nói cho mình nghe là voi con mới sinh là trung tâm sự chú ý của cả đàn. Mấy con voi trong đàn sẽ động viên con voi bé con bằng cách thúc cái vòi vào người nó để nó mau tập đi. Voi mẹ cũng sẽ chọn ra mấy voi chị em bạn dì để chăm sóc cho con voi con, vừa để voi mẹ có thời gian tìm thức ăn, vừa để hội chị em có kinh nghiệm nuôi con. Thêm nữa lúc đàn voi đi qua bất kì một bộ xương voi nào, bất kể có phải đàn của nó hay không, tụi nó cũng sẽ có nghi thức như tưởng nhớ người đã khuất.
3. Trong nhóm big 5 còn có con trâu rừng với quả đầu bổ luống là cảm hứng cho mấy anh chị chải chuốt. Mình không hiểu con này có gì nguy hiểm nên Ti lại tiếp tục tìm hiểu về con vật này. Con này tánh kì, người ta gọi nó là mafia không chỉ vì tính cách mạnh mẽ của nó, mà còn vì tính thù dai của nó. Nó có thể chờ đợi thiệt lâu để trả thù. Thợ săn ở châu Phi chết nhiều nhất không phải vì báo sư tử voi tê giác hà mã gì, mà là vì con này. Nó sẽ không bao giờ bỏ cuộc khi nó đã ‘uất hận’ một ai đó. Nó sẽ dí và húc cho tới chết, xong đạp cho kẻ thù một phát để đảm bảo người nó không thương đã về với ông bà. Xong Ti cho mình coi clip con sư tử bày đặt tới gây sự gặm đít con trâu. Con trâu húc phát con nhỏ bay cái véo lên trời, mà Ti gọi là smackdown luôn.
Ti kêu thỉnh thoảng mấy con này còn rủ bầy đàn với nhau húc chết mấy con sư tử con để diệt trừ hậu họa. Mà kì lạ thay, mấy con trâu này là loài ăn chay, chỉ ăn cỏ, tuyệt nhiên không đụng đến thịt. Vậy mới nói, ăn chay chưa chắc hiền.
No comments:
Post a Comment